“Có đường phố nào vui cho ta qua một ngày/ Có sợi tóc nào bay trong trí nhớ nhỏ nhoi” - Trịnh Công Sơn
Anh La được bạn bè rủ đi dã ngoại. Không khí thật phấn khích. Hộp thư email thoắt cái lại trồi lên một thư mới. Điện thoại rung ríu rít. Các đề xuất xẻ dọc xẻ ngang như những tia chớp báo cơn thông minh. Cánh phụ nữ đã kịp loay hoay khéo trốn việc công để đi chợ sắp xếp hậu cần cho ngày vui rồi...
Và ngày vui đến, mấy chiếc xe nối nhau, cái thì tự lái, cái thì kịp thuê, rủng rỉnh đón nhau lên đường. Điểm hẹn là ra khỏi thành phố, hàng quán bên kia cầu. Sáng ra mà mấy nắp bia đã bật, gói cá khô đã được mở ra, dạo đầu cho các câu chuyện tưng bừng nhân dịp hội ngộ.
Đến nơi rồi, anh chị em xốc vác chương trình rải chiếu, mở rượu, đồ nhắm, và các đồ thưởng thức khác. Lại muôn vàn chuyện.
Các bạn gái thì lo xa hơn, đã rục rịch các món cho đại tiệc buổi trưa. Và rồi đại tiệc buổi trưa thì liền đó cũng đã được khai mạc ngay sau đó cho đỡ sốt ruột, kéo dài cho đến hết chiều, để rồi thu dọn “lên đường về nước”.
Ăn và uống, uống và ăn. Có thực sự ta biết mình muốn cái gì trong đời sống này không?
——
Ngồi trong hàng quán nọ với đủ nguồn ồn ĩ , anh La hỏi nhỏ cô phục vụ viên tươi tắn “liệu mình có cách nào giảm ồn ào ở đây không?”. Cô phục vụ viên lúng liếng ngắm anh La, và giải thích hồn nhiên “dạ không sao, người châu Á mình thích ồn ĩ ạ”. Lấy kết quả làm nguyên nhân, còn gì tiện hơn thế.
Một tuần lễ của đời sống hoạt động hết ga ở các thành phố xứ ta đòi hỏi, và xứng đáng được hưởng một cố gắng cho sự bình yên. Trước hết là ngày chủ nhật cái đã.
Cố gắng này phải trở thành một quyết sách của cộng đồng. Từ người dân đến chính quyền các cấp, mọi sáng kiến đều cần được cổ vũ và thúc đẩy để xây dựng văn hóa này.
Các hoạt động xây dựng, sửa chữa gây ồn lớn rồi phải bị cấm vào ngày chủ nhật tại các khu dân cư.
Một vài khu vực quanh hồ nước, quảng trường, nơi mà buổi sáng người dân tập thể dục hay đi dạo ở đó, có thể bị cấm ô tô xe máy cho đến 8 giờ sáng.
Hãy thử nghiệm quảng cáo không âm thanh trên tivi vào sáng ngày chủ nhật, cũng là để nhắc nhở và xây dựng dần ý thức về quý trọng sự bình yên.
Loa phường, trong chừng mực vẫn còn tồn tại, không phát vào ngày chủ nhật.
Và rộng hơn nữa, hãy đưa chương trình giáo dục về chống tiếng ồn vào các trường học dưới mọi hình thức phong phú, để rồi chúng ta sẽ có được một thế hệ biết yêu, biết quí trọng, và biết bảo dưỡng sự thanh bình.
Và để mỗi người chúng ta sẽ có được vị ngọt của mỗi chủ nhật bình yên.
Anh La được bạn bè rủ đi dã ngoại. Không khí thật phấn khích. Hộp thư email thoắt cái lại trồi lên một thư mới. Điện thoại rung ríu rít. Các đề xuất xẻ dọc xẻ ngang như những tia chớp báo cơn thông minh. Cánh phụ nữ đã kịp loay hoay khéo trốn việc công để đi chợ sắp xếp hậu cần cho ngày vui rồi...
Và ngày vui đến, mấy chiếc xe nối nhau, cái thì tự lái, cái thì kịp thuê, rủng rỉnh đón nhau lên đường. Điểm hẹn là ra khỏi thành phố, hàng quán bên kia cầu. Sáng ra mà mấy nắp bia đã bật, gói cá khô đã được mở ra, dạo đầu cho các câu chuyện tưng bừng nhân dịp hội ngộ.
Đến nơi rồi, anh chị em xốc vác chương trình rải chiếu, mở rượu, đồ nhắm, và các đồ thưởng thức khác. Lại muôn vàn chuyện.
Các bạn gái thì lo xa hơn, đã rục rịch các món cho đại tiệc buổi trưa. Và rồi đại tiệc buổi trưa thì liền đó cũng đã được khai mạc ngay sau đó cho đỡ sốt ruột, kéo dài cho đến hết chiều, để rồi thu dọn “lên đường về nước”.
Ăn và uống, uống và ăn. Có thực sự ta biết mình muốn cái gì trong đời sống này không?
——
Ngồi trong hàng quán nọ với đủ nguồn ồn ĩ , anh La hỏi nhỏ cô phục vụ viên tươi tắn “liệu mình có cách nào giảm ồn ào ở đây không?”. Cô phục vụ viên lúng liếng ngắm anh La, và giải thích hồn nhiên “dạ không sao, người châu Á mình thích ồn ĩ ạ”. Lấy kết quả làm nguyên nhân, còn gì tiện hơn thế.
Một tuần lễ của đời sống hoạt động hết ga ở các thành phố xứ ta đòi hỏi, và xứng đáng được hưởng một cố gắng cho sự bình yên. Trước hết là ngày chủ nhật cái đã.
Cố gắng này phải trở thành một quyết sách của cộng đồng. Từ người dân đến chính quyền các cấp, mọi sáng kiến đều cần được cổ vũ và thúc đẩy để xây dựng văn hóa này.
Các hoạt động xây dựng, sửa chữa gây ồn lớn rồi phải bị cấm vào ngày chủ nhật tại các khu dân cư.
Một vài khu vực quanh hồ nước, quảng trường, nơi mà buổi sáng người dân tập thể dục hay đi dạo ở đó, có thể bị cấm ô tô xe máy cho đến 8 giờ sáng.
Hãy thử nghiệm quảng cáo không âm thanh trên tivi vào sáng ngày chủ nhật, cũng là để nhắc nhở và xây dựng dần ý thức về quý trọng sự bình yên.
Loa phường, trong chừng mực vẫn còn tồn tại, không phát vào ngày chủ nhật.
Và rộng hơn nữa, hãy đưa chương trình giáo dục về chống tiếng ồn vào các trường học dưới mọi hình thức phong phú, để rồi chúng ta sẽ có được một thế hệ biết yêu, biết quí trọng, và biết bảo dưỡng sự thanh bình.
Và để mỗi người chúng ta sẽ có được vị ngọt của mỗi chủ nhật bình yên.